Sunday, September 23, 2012

Chuyện Nhậu - Văn hóa nhậu - Đàn ông VN có phải lười ko???


Trả lời luôn câu hỏi ở tiêu đề: CÓ!
Mà thực ra câu trả lời đầy đủ là: CÓ! Đàn ông hay đàn bà, VN hay nước ngoài đứa nào cũng lười cả, chẳng qua là biết giới hạn cái độ lười của mình lại ở mức nào thôi.

Mời mọi người liếc qua link này: http://vnexpress.net/gl/doi-song/gia-dinh/2012/08/dan-ong-viet-luoi-ham-nhau-trong-mat-nguoi-nuoc-ngoai/

Đấy đấy, bị Tây nó chửi đấy, nhục chưa?

"Tôi đến TP HCM bất kể giờ tan sở hay trước khi tan sở cũng thấy trong những quán cafe, quán nhậu, quán cóc, nhà hàng đều đầy ắp đàn ông ngồi túm 5 tụm 3 uống bia", Alex (người Australia) phản ánh và nhận xét "đàn ông Việt Nam lười quá".

Riêng vụ mấy ông VN hay nhậu thì miễn thanh minh thanh nga rồi, vì đơn giản đó là sự thật. Vấn đề ở đây là, NHIỀU hay ÍT là so với ai? So trên con số thống kê nào?

Xin trích 1 câu của bác Nguyễn Bá Thanh khi báo Thanh Niên có bài viết tuyên bố "Dân Đà Nẵng nhậu nhiều nhất nước", bác ấy nói thế này:" Răng mà biết nhất? Ai tổ chức thi cái ni mà biết nhất?". Hồi nớ mình ko hiểu nên thấy rất mắc cười, còn thấy ông í nói có phần lí sự cùn, nhưng giờ, sau khi đọc bài này thì thấy ổng Chuẩn Men rồi:))....

Mình sẽ cố phân tích từng thành phần trong phát ngôn của bác Alex kia để xem có thật dân VN mình nhậu nhiều ko nhé:D.....

  • "Nhìn thấy":
Ở Mỹ có 1 sự thật như thế này, bạn uống bao nhiêu cũng được, uống chết cũng được, nhưng đừng đem bia rượu ra đường vừa đi vừa uống. Bị chụp ngay! Nên ma men Tây bị bắt buộc dạt vào trong nhà, trong bar, trong sàn.... những nơi mà họ có thể uống và ko gặp vấn đề với cảnh sát. Mà đã vào trong đấy rồi, đóng cửa lại rồi, bên này người ta còn đi ô tô, phóng vèo vèo, thì có mà thấy dân nhậu bằng nhiềm tin nếu ko thực sự bước chân vô những chỗ đấy:))

Quay lại VN, nhậu ngoài đường thoải mái, đất chật người đông, ngột ngạt, chả dại gì chui vào trong mấy cái quán bé tí hin để uống cả, nóng nực bực bội. Dân mình lại đi xe máy nhiều, thế là ra đường tha hồ diện kiến biết bao nhiêu cơ man nào là quán nhậu, quán cóc, quán nước.... toàn người là người. Nhưng thế ko có nghĩa là dân nhậu của ta nhiều hơn tây được. 

Giữa ít mà lộ thiên và nhiều mà núp núp, người ta thường rất dễ hiểu lầm. Kiểu như chuyện về tảng băng trôi í, nhìn ở trên thì thấy nó to, thì biết nó to thế thôi, nhưng cái phần âm hiểm sâu xa núp lùm dưới nước kia mới thực sự là lớn:))....

  • "Uống nhiều"
Câu hỏi ở đây là....bao nhiêu là nhiều? 

Theo mình thấy, đô của dân mình yếu hơn dân tây rất nhiều, chả hiểu tại sao nhưng thực sự là vậy. Điều đó dẫn đến việc dân ta nhậu mau xỉn. Thế là bắt đầu nhè, quậy, nhìn vào dễ thấy òm:)).... Nhưng phàm là dân nhậu chắc chắn biết: "giữa say và uống nhiều hay ít thực sự nó chả liên quan gì nhau".

Ví dụ thế này: Mình có thằng bạn tên Việt, mình nó uống 12 chai chưa say, trong khi đó, bản thân mình, cao to lực lưỡng hơn nó chút, đẹp trai hơn nó chút, nhưng uống 1 chai là bắt đầu....cười một mình rồi :))....

Tương tự chuyện tây với ta. Trước đây mình có dịp tham dự 1 cái party mừng 21 tuổi (tuổi uống thức uống có cồn hợp pháp tại Mỹ) của một thằng bạn bản xứ, trong tiệc nhìn qua nhìn lại thì chỉ tầm 20 đứa, mà bia chúng nó mua tới 500 chai ==... Cơ mà quất hết đống đó chúng nó vẫn chỉ say tầm....70% thôi. 

Cho nên mình có thể nói điều này, dân nhậu VN mình la cà cả tuần, chưa chắc bằng chúng nó uống ráng một đêm, nên các trẻ trâu đừng có so sánh những thứ như...."lượng bia rượu tiêu thụ trong 1 năm" nhé. Nếu chịu khó Gu Gồ 1 tí, thì theo thống kê năm 2010, nước có lượng tiêu thụ bia rượu bình quân đầu người cao nhất thế giới là....Nhật Bản, còn bình thường thì là Đức, Pháp, và Séc. Xin thông báo là VN còn chưa chen nổi vào top 10 đâu:))....

  • "Nhậu = Lười biếng"
Ở tây thì đúng vậy thật, nhưng đó là ở tây, đừng áp đặt thước đo văn hóa của mình lên một nền văn hóa khác. Không chỉ riêng VN, hầu hết các nước châu Á đều có chuyện tiếp đãi đối tác, và bàn chuyện làm ăn ngay trên bàn nhậu. Ế Ế đừng có chống chế. Ngay cả các cường quốc kinh tế, nổi tiếng siêng năng như Nhật, Hàn thì việc nhậu luôn có 1 vai trò rất lớn, và người thành công trong kinh doanh ko ít thì nhiều đều phải nhậu (thường là nhiều). Đó là điều mình đúc kết được sau hơn 15 năm nghiên cứu manga, và bắt đầu nghiên cứu 1 số thể loại phin Hàn Xẻn gần đây. Đã muốn làm ăn thì phải chén anh chén em, ko giao tửu thì miễn giao lưu nhé. Quan niệm rượu là dung môi hòa tan suy nghĩ của mọi người, mang mọi người đến gần nhau hơn, dễ bàn chuyện thân thiện hơn đã ăn rất sâu vào suy nghĩ của người Á Đông rồi, chả thể nào lay chuyển. Bản thân mình cũng thấy đó là 1 nét văn hóa khá hay và đáng được bảo tồn. Đây là chuyện nhậu của dân kinh doanh, dân con buôn.

Còn một thể loại nhậu điển hình nữa là chuyện nhậu của dân lao động. Nói thế này cho nó nhanh, dân lao động ở đây có nghĩa là những người tìm kiếm thu nhập bằng cơ bắp, bán mồ hôi để kiếm cơm. Đơn cử là thợ hồ nhé, người ta làm việc từ sáng tới nhá nhem tối, quần quật, cơ bắp căng cứng, chỉ đợi đến lúc về làm 1 vài ly tê tê, phê phê, để tối nằm ngủ cho thật sướng trước khi ngày mai tới. Chả hiểu sau mà rượu bia có tác dụng dãn gân cốt thần kỳ. Có tiền thì đi massage, ko tiền thì chung nhau mấy chục mua lít rượu gạo, 1-2 chai bia, tẩn vào 1 cái là người mềm nhũn ngay bao nhiêu mệt mỏi, nắng nôi cũng được tạm quên đi. 

Đấy, nhậu đâu có nghĩa là lười. Ở 2 trường hợp trên, nhậu có nghĩa là làm việc ngoài giờ, và có nghĩa là sự giải thoát trí não khỏi đời sống vật chất trong 1 vài khoảnh khắc nào đó. 

DĨ NHIÊN, mình cũng không thể ko nhắc tới thể loại ...BỢM. Thể loại này thì miễn bàn, ở VN có, đa số là đàn ông. Ở Tây càng có...cả đàn ông và đàn bà =)).... Loại này uống rượu thay nước, nói ra chỉ lãng phí rượu bia thôi nên quên đi là vừa;))....

  • "Nhậu là ko quan tâm tới gia đình"
Quay trở lại với 2 thể loại nhậu ở trên, chúng ta có thể thấy được lí do người ta nhậu là gì một cách rất dễ dàng. Chuyện nhậu, có thể coi là một hành động, có thể coi là 1 hệ quả, mà qua đó người ta có thể thấy được sự cống hiến cho gia đình. 

Dĩ nhiên có hệ nhậu để gặp bạn gặp bè nữa, quy vào hệ thư giãn luôn cho tiện:D.....

==================

Chắc hẳn đến đây mọi người cũng có cho mình những suy nghĩ riêng cho việc LƯỜI hay không của đàn ông Việt ta. Mình không khẳng định đàn ông Việt hoàn toàn không lười biếng. Chỉ dám khẳng định rằng nhận định của tác giả bài báo, cũng như những trích dẫn mang tính phiến diện của những người "bạn" của tác giả là vô căn cứ, thể hiện tư duy sính ngoại, ngu dốt và ấu trĩ. 

Nhân vật Alex kia (không biết là có thật hay không), là người chịu đi làm ở một quốc gia đang phát triển nào đó (VN), dĩ nhiên là 1 người hoàn toàn không lười. Cách nhận xét của ông ta dựa trên tiêu chí của bản thân chứ ko phải là tư duy của xã hội. Một người Úc mang chuông đi đánh xứ người, không có nghĩa là xứ người hoàn toàn không có chuông, hoặc không ai biết đánh chuông. Ông Alex hay anh chàng Henry đó có thể được coi là một nhân công của thời đại "thế giới phẳng", nhưng lại không được trang bị đầy đủ về sự tiếp nhận đa dạng văn hóa, cho nên đã mang tư tưởng bảo thủ của văn hóa bản thân họ làm thước đo và đánh giá cả một hệ tư tưởng và văn hóa hoàn toàn khác. 

Thầy dạy môn International Business của mình đã đi gần 20 nước trên thế giới, mỗi nước là một nền văn hóa khác nhau. Thầy nói, nếu đem văn hóa của mình để đi nhận xét một nền văn hóa khác là "đỉnh cao của sự ngu dốt" (trích nguyên văn luôn). Thầy là người Mỹ, đến VN được 8 năm... Và hiện tại bị nghiện cách NHẬU của dân VN mình. Thầy nói vậy mới là nhậu, nhậu như vậy mới có văn hóa, nhậu có khoa học. Thầy ghiền trứng vịt lộn, khoái rượu cần, rượu rắn. Thầy thích hét "Một Hai Ba ... DZÔ". Đấy, đấy mới chính là 1 con người sống trong thời đại thế giới phẳng thực chất trong mắt mình. 

Đừng đem sự ấu trĩ của mình nói ra để cho người ta biết, giống như câu chuyện của một anh chàng người Mỹ đi sang một nước ở châu Á du lịch. Anh ta khá tự hào vì mình là người Mỹ nên cái gì tới Mỹ là nhất, còn lại là rác tuốt. Ở 2-3 ngày, anh í bắt đầu thấy ngôn ngữ bản địa nghe chói tai và khiến anh ta đau đầu. Đến ngày thứ năm thì anh ta vô một cái chợ, sự huyên náo của cái chợ làm anh ta bức chốt, ôm đầu và hét to "Why dont you people speak American?". Một ông già Tây khác thấy vậy liền tiến tới, vỗ vai anh ta và nói "There is no such a language named American, Son! We American speak English. Why do you have to be here? Why dont you consider their language as a foreign song? Perhap you cannot take it, but somebody else does. Accept it, you and our American world is just a small tiny world in this universe."

Buồn một vì sự không tương đồng văn hóa dẫn tới nhận định sai lầm của nhiều người nước ngoài về VN, buồn mười vì sự tự ti dân tộc, sính ngoại của một bộ phận người Việt hiện nay

Xin trích một Comment của một độc giả đã hồi đáp bài báo kia thay cho lời kết:

"Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến cho rằng đàn ông Việt ham nhậu, nhưng nhận xét theo cái kiểu chỉ có đàn ông phương tây mới siêng năng hay mới biết quan tâm chăm sóc gia đình là hết sức ấu trĩ. Tôi từng ở Australia hơn 4 năm, đàn ông Australia còn làm biếng gấp mấy lần, ở nhà ăn tiền trợ cấp thất nghiệp đầy rẫy...Ở Pháp thì cũng chẳng khá hơn đâu, xã hội đầy những bất công, tiêu cực... Nhà báo muốn viết về hiện trạng xã hội thì nên đặt dưới góc nhìn xây dựng chứ đừng mang tính tư ti dân tộc và vọng ngoại như vậy. Xã hội nào, đất nước nào cũng có cái xấu, cái tốt như vậy..."

Friday, April 6, 2012

Chuyện Hòn Ngọc Và Hạt Cát


Dạo này rảnh rỗi chỉ có lên mạng đọc tin, thích thú nhất là phần đọc comment  của người khác (tui nhiều chuyện, tui biết)...

Không biết có phải do đi xa cũng được 1 hồi lâu, nhớ, mong, hoài niệm...hay tất cả các cảm giác đó bị dồn lại 1 cục rồi làm cho tâm lý bị thay đổi chăng? Giờ nhạy cảm lắm. Lỡ mà thấy có ông nào bà nào, con nào hay thằng nào chạm vào những chủ đề như VIỆT NAM, hay nhỏ hơn là Đà Nẵng thân yêu thì kiểu chi cũng nhảy vô chém 1 trận cho ra ngô ra khoai...

Hôm nay thấy bài này: Điểm mặt xe xịn đất Đà Thành


Cảm ơn tất cả những comment trong đó đã cho tui cảm hứng để viết bài ni. 


==================================================


Đà nẵng dân quê cũng chơi xịn thế!: Đời sống dân Đà Nẵng đã có gì đâu, chỉ có nắng, gióa, cát mà chơi thế!    

Theo những kiến thức địa lý hiếm hoi còn sót lại trong đầu tui trong những năm học cấp 3, Đà Nẵng thuộc vùng duyên hải Nam Trung Bộ với hệ thống sông ngắn, lượng phù sa do sông bồi đắp là rất ít dẫn đến đồng bằng nhỏ hẹp. Thay vào đó, một lượng lớn cát được bào mòn từ các núi Granite trên dãy Trường Sơn là nguyên nhân chính khiến cho quê hương tui khi xưa được các vùng khác trên đất nước yêu mến tặng cho một câu “Chó ăn đá, Gà ăn sỏi”. Đó là nguyên nhân địa lý lý giải vì sao quê hương tui Nghèo.

Chuyện ngày xưa còn làm nông nghiệp nhiều nó thế. Giờ đây, xét theo một khía cạnh khác thì trong một mớ rủi thì vẫn tò te lòi ra được mấy cái hên hên. Nhờ cát Granite tích tụ mà bờ biển Nẵng vô tình….”hơi bị đẹp” và vô tình lọt vào “Danh sách những bãi biển quyến rũ nhất hành tinh”. Cộng thêm dải đồng bằng ven biển hẹp nên vô tình một lần nữa mà Đà Nẵng có được cả Núi và Biển sát rạt nhau….. Thế là nhờ vô tình như thế, mà thành phố tui Kéo được một mớ khách du lịch đến hàng năm.

Sau 15 năm, một vùng đất chỉ có Nắng, Gió, Cát, nơi chỉ có thể trồng được phi lao và rau muống biển tự dưng và vô tình trở thành Thành Phố trực thuộc Trung Ương.

Trong 15 năm… toàn bộ đường đất, cát được thêm xi măng và nhựa để trở thành những con đường láng o thẳng tắp.

Sau 15 năm cả một thành phố lột xác thành một Singapore của miền Trung. Là thành phố trực thuộc Trung Ương DUY NHẤT “CHƯA” bị nạn kẹt xe làm khổ. Là vì sao? Vì trong 15 năm đó, các bác các chú Trên Cao, tập trung vào xây dựng hạ tầng cơ sở và phát triển hệ thống giao thông nội thị.

Giờ thì dân Đà Nẵng tui đi đâu cũng khoe Đà Nẵng là “Nơi Đáng Sống Nhất Việt Nam”, bạn bè khắp nơi ai đã tới thì cứ xuýt xoa: “Ui sao TP cậu sạch thế, đẹp thế, ko có ăn xin luôn nhé…..”. Tui và các đồng hương của tui được quyền tự hào với cái thành phố của mình lắm lắm chứ???

Thế nhưng … cái gì mà QUÁ thì cũng sẽ bị người đời khó chịu. Cái QUÁ ở đây là “Dạo này Đà Nẵng được khen nhiều QUÁ”. Báo khen … BBC khen, bạn bè nước ngoài của tui ở đây nhìn ảnh cũng khen… Thế là “Hội - những - người - thích - bới - móc - khuyết - điểm - và - không - biết – khen – ai – hoặc – cái – gì - bao - giờ” xuất hiện….(Ta-da). Với tôn chỉ: ”Nếu có bất kì cái gì tồn tại trong vũ trụ này mà không có cái hậu tố CỦA TAO thì cái thứ đó không bao giờ TỐT cả”, họ bắt đầu nhảy vào chê Đà Nẵng, với những lí lẽ hay ho nhất (mà họ có thể nghĩ ra).

Đúng là: Đà Nẵng là một hiện tượng mới nổi nên đừng vì thế mà bảo là nó giàu hay mạnh gì, riêng về xếp hạng GDP thì nó còn kém rất xa các tỉnh khác, đừng bảo so sánh với Sài Gòn, Hà Nội riêng so sánh với Bình Dương, Đồng Nai, rồi Hải Phòng, Bắc Ninh, vẫn còn kém xa, Tôi chỉ nhận thấy một điều ở Đà Nẵng làm rất tốt là Hạ tầng cơ sở phát triển và đầu tư bài bản, chứ về nền kinh tế thì vẫn thuộc loại kém.    

Tui đồng ý là dân Đà Nẵng thu nhập không thể cao bằng dân ở Hà Nội hoặc TP.HCM và các nơi khác, có lúc là bằng nửa ấy chứ. Nhưng có khi nào bạn nghĩ, $1000 thu nhập của các bạn đã phải đập bao nhiêu vào sự chênh lệch về giá so với thành phố của tui? $1000 thu nhập của các bạn có thể đảm bảo cho các bạn ăn chơi phè phỡn, lên rừng xuống biển “các lụa” bằng $500 thu nhập của tụi tui không? À há… That’s the point. Không quan trọng bạn kiếm được nhiều bao nhiêu nhé, cứ lấy THU NHẬP chia cho GIÁ TRỊ THỰC NHẬN mà so sánh…đừng đem GDP hay gì gì ra mà so nhé;))…..

40 năm trước SG đã được gọi là Hòn Ngọc Viễn Đông (Đoạn này ko hề có yếu tố chính trị nhé), tập trung ti tỉ tri thức và chất xám, đã tập trung biết bao nhiêu là cơ ngơi, hệ thống tài chính của bao nhiêu người. Trong khi đó, Đà Nẵng 40 năm trước là cái gì? Thực sự nó chả được gọi là CÁI GÌ nữa bởi vì ở đấy chả có CÁI QUÁI GÌ ngoài THIÊN – ĐỊA ;))…. Và giờ người ta so sánh ĐỘ GIÀU CÓ của Đà Nẵng và HCMC. Tui dốt mấy môn tự nhiên, nhưng mà tui biết là nếu muốn so sánh 2 thứ gì đó, thì chắc chắn phải vứt nó vào cùng một Hệ Quy Chiếu. Ở đây, dễ dàng thấy là ở đây, phép so sánh là…éo khả thi…..

Tôi thích ĐN: Đã từng 1 lần được đến ĐN, được chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên cũng như thấu hiểu con người ĐN (bạn thân là người ĐN). ĐN là nơi rất đáng để sống để tận hưởng hương vị cuộc sống, nhưng thật sự nơi đó ko phải là nơi học tập và làm việc lí tưởng. Ra đường thì thấy rất nhiều thanh thiếu niên tụ tập quán cà phê, uống chè, chơi đánh bài vào sáng sớm cho đến tối mịt. Mọi người có cảm giác chây lì ra. Thế nên hầu hết muốn tiến thân, muốn có công việc tốt mọi người đều vào tphcm sống. Ở mỗi nơi có cái hay cái tốt riêng, nên đừng nên so sánh hay chửi bới gì về nơi đó cả. Mỗi người tự có suy nghĩ và biết ở đâu là phù hợp với điều gì, nhu cầu gì của mình. ĐN vẫn chỉ mãi là thành phố du lịch thui.    


Giờ bỏ qua chuyện Giàu Nghèo mà tiếp tới một vấn đề trườu tượng hơn, “Cơ Hội”.

HCMC là trung tâm kinh tế bao nhiêu lâu rồi, dĩ nhiên, ở đó có nhu cầu nhân lực cho bất kỳ ai, ở bất kỳ thời điểm nào (FCUK TRUE nhé)…. Nhưng không có nghĩa là 1 thành phố 15 tuổi không có cơ hội cho mọi người đâu. Tui luôn nghĩ như zầy “Cơ hội hắn không có cách mình quá xa, chẳng phải đi đâu để mà tìm nó cả. Cơ hội luôn có ở bất kỳ nơi đâu, chẳng qua mình có đủ tầm, và đủ sức để nhìn thấy, và nắm bắt cơ hội không thôi.”

Ở HCMC thì cơ hội quá dễ kiếm, nhưng lão thầy tài chính của tui dạy “Low risk, low return”. Trong mắt tui hiện tại, Đà Nẵng có nhiều cơ hội hơn bất kỳ nơi nào trên đất nước VN.

Với tui thì có 2 loại cơ hội, CƠ HỘI ĐƯỢC GIỐNG, và CƠ HỘI ĐƯỢC KHÁC. Ở HCMC các bạn có cơ hội được có việc làm “như mọi người”. Nếu đó là mục đích của đời bạn thì bạn có thể dừng đọc ở đây. Còn những bạn có nhu cầu đi xa hơn chút xíu, thì hãy chọn Đà Nẵng. Ở Đà Nẵng, bạn chỉ cần nhắm mắt, đưa tay ra, là bạn có thể chạm được “Một đống” cơ hội để TIÊN PHONG, cơ hội để DUY NHẤT, cơ hội để thành THE BEST ONE EVER. Thị trường còn quá rộng cho bất kỳ ai khởi đầu 1 giấc mơ.  Vì thế, trước khi nói đến 2 chữ “Cơ hội” mí bạn hãy xem thử mình thuộc tuýp người muốn bắt lấy loại cơ hội nào rồi hãy tiếp tục phán nhóe =))….

ĐN vẫn chỉ mãi là thành phố du lịch thui”.

À hèm, vẫn là kiến thức địa lý căn bản, cơ cấu kinh tế được phân ra các cấp độ phát triển từ NÔNG LÂM NGƯ NGHIỆP => CÔNG NGHIỆP => DỊCH VỤ …

Một vấn đề lớn nữa mà dạo này người ta hay đề cập đến khi nói đến Đà Nẵng: “NHẬP CƯ”.

Khi đọc đống nghị quyết 23 của Đà Nẵng, cảm nhận duy nhất của tui là…chuẩn cmnr.

Rất nhiều bạn, cô, dì, chú, bác theo tâm lý bầy đàn bay vào chém không 1 chút khoan nhượng về vấn đề này, với các luận cứ sau:

·         Đà Nẵng vi phạm hiến pháp về quyền cư trú của công dân.
·         Đà Nẵng muốn cục bộ hóa.
·         Đà Nẵng chọn lọc dân.
·         Tội nghiệp những người ở quê lên tp tìm việc.
·         Đà Nẵng thích làm màu, chơi trội….
·         Nếu cấm nhập cư thì dân ĐN biến cmn khỏi HCMC và các nơi khác đi…

Đấy, chúng nó đấy. Báo viết nhiều về vấn đề này nhiều lắm rồi. Các bác luật sư trắng đầu cũng đã tham gia bàn tán nhiều. Tui nói theo ý tui nhé:

1.     Không phải CẤM mà là HẠN CHẾ: nhiều người không phân biệt được 2 chứ này thì không nên tiếp tục tham gia bàn luận về topic này vì các bạn ko đủ tri thức và chỉ là các con Troll chính hiệu…

2.     Ai cũng được đến ở Đà Nẵng: chả ai cấm các bạn trẻ bạn già đến Đà Nẵng tìm kiếm cơ hội cho bản thân. Các bạn cứ đến nơi nào bạn thích, tìm việc, làm ăn đàng hoàng thì Hít Le có sống lại cũng không đuổi bạn đi được.

3.     Thường trú khác với tạm trú: và ở nhà thuê thì chả cần quái gì mà phải đăng ký thường trú. Cứ ở nhà thuê 1 thời gian, làm ăn kiếm tiền mua 1 cái nhà đàng hoàng, chả ai cấm bạn đăng ký hộ khẩu thường trú cả. Ai cấm bạn thì cứ bảo là bạn thằng Kent, họ giải quyết cho.

4.     Chỉ hạn chế ở những quận trung tâm, các quận khác vũ như cẩn: Chả ai để khu công nghiệp ở quận trung tâm cả các bạn trẻ ạ. Mức sống ở các Quận trung tâm cao hơn ở các quận ngoài 1 tí, giá cả cũng đắt đỏ hơn. Nếu các bạn muốn tìm việc dễ thì cứ ra các quận ngoài, tới các khu công nghiệp, nhà máy mà tìm. Đó là cho những bạn ko khá giả, phải đi làm tay chân. Còn các bạn khá giả, đủ tiền mua nhà ở quận trung tâm thì quay lại đọc Số 3 ở trên.

5.     Các bạn muốn ở trung tâm, muốn có hộ khẩu thành phố ở quận trung tâm, mà không muốn lao động, thì cái hệ của các bạn chính là nguyên nhân tạo nên sự quá tải của đô thị tại HN, HCMC…. Là Người Thừa của xã hội. Ruột thừa phải bị cắt. Đừng lên tiếng cũng như đòi hỏi sự thương hại của xã hội.

The end!
=======================================================
Phù…xong…

Trên đây là tất cả những gì tui muốn nói… Tui ko giỏi văn nên viết lủng củng và ngôn từ cũng chả academic chút nào. Tui không có ý đả động bất kỳ ai, hay bất kỳ cộng đồng nào. Ai hiểu thì chơi. Ai không hiểu thì thôi. Đừng troll nhé:D……thanksssssss
(Kent)

Thursday, March 29, 2012

Qua - Lại chuyện Đàn Bà Đàn Ông



Trước hết mong mọi người lướt qua cái lí do mà mình phải viết cái note này:D.... 

Đọc xong bài viết dài dằng dặc của bạn Hoàng Yến trong link kia chắc chắn mỗi người sẽ có một suy nghĩ riêng về vấn đề này. Khối bạn (Nam) sẽ nghĩ:"Con này thần kinh nó rung rinh, vơ đũa, anh đây chả có cái tính nào trong mấy cái tính xấu ấy đâu". Khối bạn (Nữ) sẽ nghĩ:"Chuẩn cmnr! Còn gì phải nói nữa. Ko những thế chúng nó còn sĩ diện hão, dãy đành đạch lên phân bua kia kìa. Trúng tim đen rồi còn gì". =)).... Sau đây là suy nghĩ cá nhân của Kent về vấn đề khá nhạy cảm này.

Trước hết thì bạn ấy viết đúng về mấy cái tính xấu í... Báo nó đăng ầm ầm kìa, chả dám chối là đàn ông VN không có mấy vụ đấy. Nhưng rồi sao???:)).... Đời mà nó set up đàn ông chỗ này toàn thiên thần, còn chỗ kia toàn cặn bã thì quá dễ cho mọi người rồi. Tiếc là Bố Đời rất rảnh, mỗi nơi nó phải có chút này, chút kia mới thú. Chuyện này cũng thế nhỉ! Ở VN mà có toàn đàn ông cặn bã như bạn nói, thì thề với bạn, Phụ nữ VN 100% thiền thần. Nhưng mà mình biết rất nhiều Nam Nhi Nước Nam của mình khá ổn (trong 1 vài mặt gì đấy) cho nên suy ra Thục Nữ Việt cũng chả phải thiên thần 100%.

À há! Vậy thì việc quái gì mà bạn xoắn thế. So sánh Mỹ với VN? Để làm gì? Để chứng tỏ rằng Mỹ là thiên đường hay chứng minh rằng nước bạn là rác và qua đó nói cho bạn bè nước ngoài biết về cái nguồn gốc rác rưởi của bạn sao??? ==

Đàn ông Mỹ ga lăng còn đàn ông Việt thì không? ĐIÊN. Bao nhiêu % các bạn nữ Việt mình biết nói cảm ơn, hay biết tỏ ra biết ơn những cử chỉ ga lăng của 1 bạn trai nào đó? Hay là lại liệt nó vào 3 dạng sau đây:
  1. Thằng này không bình thường
  2. Thằng này muốn tán mình
  3. Thằng này muốn làm gì đó với mình
Đàn ông Việt Nam không hề biết phụ vợ làm việc nhà còn đàn ông Mỹ thì đi làm về là săn tay áo vào giúp vợ ngay! Wait!....Chuyện quái gì thế....có á ==.... Thế ra papa mình, và khối papa của những đứa bạn mình toàn là người Mỹ cả:)) =))....thế mà trước giờ mình không biết......

Thần kinh của bạn nặng lắm rồi:)).... Có thể là do gia cảnh của bạn nó thế, có thể là bạn sống ở vùng Núi nào đấy nên đàn ông nào bạn gặp cũng thế cả (Chứ quê mình là không có đâu đấy, chú nào cũng nấu ăn dọn nhà cả đấy). Nhiều khi các cha các chú cũng gia trưởng, cũng bỏ ngoài tai cũng gì các bà các cô nói nhưng đó là do ngày xưa họ được ông bà bạn dạy như thế... Lịch sử hơn 1000 năm phong kiến đâu có xóa bỏ một sớm một chiều được. 

Đàn ông Việt là chúa trăng hoa nhé, về còn dối vợ, vợ không nghe thì đánh đập....còn đàn ông Mỹ thì KHÔNG BAO VỜ đâu. Nếu thế thật thì nhiều văn phòng thám tử ở Mỹ nó đóng cửa gấp:)).... Chả dám chối là đàn ông có tính trăng hoa. Nhưng tình nó cũng tới từ 2 phía mà, đàn ông thèm mà đàn bà không ủng hộ thì đàn ông có mà trăng hoa với...dế:)).... Còn bạo hành gia đình...chuyện này báo nó tốn không biết bao nhiêu giấy mực, không biết bao nhiêu Gigabyte ổ cứng chứa toàn chữ để nói về chuyện này rồi. Chuyện trong nước chồng đánh vợ rất có rất nhiều, nhưng các vụ vợ đánh chồng, chém chồng thóa mạ cả nhà chồng cũng đâu có ít. Còn ở Mỹ, tiếng anh còn đui chột nên chả biết báo nó có viết nhiều hay không. Chỉ biết chuyện này chắc chắn ko ít, và mức độ không thể thua kém. Hơn nữa:))....thử nặng tay với 1 em Mỹ đi....trước khi nhà cầm quyền can thiệp, em ấy ít nhiều cũng xin bạn được tí tiết:))....
Có 1 thằng bạn kể mình câu chuyện thế này:

"Nhà nó mở quán nhậu nhỏ nên hay có các anh hay các chú tụ tập uống bia nói chuyện. Một hôm, cánh đàn ông cũng nhậu như mọi ngày thì thấy 1 cặp chở nhau đi qua. Tự dưng thấy xe dừng cái xịch, 2 anh chị quay ra chửi nhau. Anh chàng tức quá bợp chị 1 cái. Chị bé té xuống. Thấy thế, cánh đàn ông trong quán tay xách nách mang 1 cơ số chai, lọ, ghế vớ được trên bàn nhậu bay ra ngoài đường đập anh chàng kia 1 trận. Chưa xong còn nghiền luôn cái xe của ảnh nữa.=))"

Thế mới thấy đàn ông VN vẫn lo cho phái đẹp đấy chứ, chỉ là cách họ thể hiện hơi....cần 1 vài điều kiện khách quan về tình huống hay gì gì đấy...:))....

Cuối cùng, bạn Hoàng Yến chốt sổ bằng 1 câu (xin phép trích lại cho những ai lười đọc cái link kia): 
"Bản thân tôi sẽ không bao giờ chấp nhận lấy một người chồng Việt Nam trong nước làm chồng dù cho sống một mình suốt đời. Tôi sẽ kiếm một anh nào đó bên này, đàn ông Mỹ thì càng tốt để hưởng thụ cuộc sống thanh bình hơn là cưới một anh nào đó trong nước rồi đối mặt với nhiều rủi ro."
Mình chắc chắn khá nhiều người chả thèm quan tâm đến bài viết của bạn ấy nếu bạn ấy không có màn chốt hạ đầy máu lửa như thế này:))... Nói thật là mình cũng tức sặc sụa khi đọc đến đoạn này.....Nhưng mà nói thật, là...TỨC CƯỜI các bạn ạ:))..... Bạn ấy tự hào khoe đi Mỹ được 2 năm, tưởng đâu "tầm hiểu biết hạn hẹp"  của bạn nó rộng ra được chút nào....ai ngờ:))....nó hẹp hơn tí nữa. Đọc cả bài tưởng bạn ấy đấu tranh cho một nửa đất nước đang bị đè nén dưới ách áp bức và bóc lột của một nửa kia ai ngờ:))...bạn ấy tuyên bố 1 câu đại để là "Chào các bạn, mình thoát rồi, các bạn chịu khó ở lại chịu khổ nhé. Mình đến với thiên đường Mỹ Quốc đây....:))". Nói thật với bạn, đọc xong câu này mình không thể bỏ ra khỏi đầu cái suy nghĩ bạn đang sỉ nhục quê hương để mong nhận được chút bố thí từ nước ngoài. Và mình chắc chắn với bạn 2 điều:
  1. Với cái tâm lý hương thụ như bạn thì chỉ mãi mãi là người thừa của bất cứ xã hội nào, và dĩ nhiên, chả xã hội nào tiếp nhận người thừa cả.
  2. Những đấng Nam Nhi Việt Nam, những người ga lăng, sẵn sàng làm việc nhà giúp vợ, ko nhậu nhẹt, cờ bạc, thủy chung (ít nhất cũng cỡ mình trở lên) sẽ chẳng bao giờ chọn bạn làm người để sống trọn đời. :))

Tản mạn cuối năm!



Liệu có cần Tết khi có quá nhiều bất lợi:
- Nghỉ quá nhiều "trước, trong và sau Tết" dù năng suất lao động ở VN là quá thấp
- Tiêu tiền chẳng ích lợi gì vì đổ vào ăn nhậu, mua sắm, trữ thức ăn đầy nhà để thết đãi hoặc "ngốn" cho bằng hết - Quà cáp, biếu xén, lì xì "coi cho được" cũng "húp" luôn cả đống tiền
- Doanh nghiệp thì "méo mặt" vì thưởng, tất niên, đi chơi, lương nhân viên cho tháng Tết dù họ chẳng làm việc gì cả
- Tai nạn tăng cao do say xỉn "từ quê nhà lên thành thị"
- Đủ trò nhảm nhí hốt bạc cho người tổ chức và gây hại cho người tiêu tiền để "mua vui dịp Tết nhất" như phim nhảm, bài bạc, ăn chơi, mê tín, bói toán, vui chơi "hít bụi", du lịch "hửi hơi người"
- Chúc tụng thì giả tạo, sáo rỗng, xuề xòa dù cả năm "bằng mặt mà không bằng lòng"
- Đoàn tụ gia đình "bằng mọi giá" khiến tàu xe, máy bay hốt bạc, chặt chém nhưng dịch vụ thì tệ không thể tả; người người nhà nhà gom hết tiền cả năm xài cho hết trong Tết...
Hãy sống để không cần Tết, vì bạn có thể nói lời tốt đẹp, làm điều thiện, chúc tụng may mắn, thư thái trong cuộc sống, xum họp gia đình, gặp gỡ bạn bè, làm chủ thời gian và vui vẻ hạnh phúc mỗi ngày mà!
Tết ở trong lòng!
(Quách Tuấn Khanh.)
========
Liệu có cần Ăn khi có quá nhiều bất lợi:
- Tốn quá nhiều thời gian tiêu hóa đồ ăn của bữa trước và sau khi ăn, trong khi sức ăn của người VN là quá thấp.
- Tiêu tiền chẳng ích lợi gì vào ăn nhậu, ai cũng đổ xô đi mua đồ ăn tạo lí do để các nhà cung cấp thực phẩm hưởng lợi….sau đó bỏ đồ ăn trong nhà để thiết đãi hoặc ngốn cho bằng hết.
- Đi ăn đám ko hết còn đùm to đùm nhỏ biếu xén “cho có cái tình” cũng “húp” luôn cả đống tiền.
- Doanh nghiệp thì méo mặt vì phải lương nhân viên bao gồm cả tiền ăn, các khoản như liên hoan, họp mặt, nhậu nhẹt cho dù trong khi thực hiện những việc trên, nhân viên chả làm thêm được đồng nào cho công ty cả.
- Tai nạn tăng cao do người tham gia giao thong nghĩ lan man về chuyện ăn uống, hoặc vội vã chạy về nhà do đau bụng vì ăn phải cái gì đấy.
- Đủ trò nhảm nhí như bún, cơm, phở, bánh tráng kẹp, cà phê… cho người bán hốt bạc, gây hại cho người tiêu dùng để thỏa mãn nhu cầu bản thân. Cơm gia đình, cơm “bụi”, và các quán ăn cũng chỉ để “ngửi hơi người”.
- Ăn thì ăn 1 mình đi, còn bày đặt rủ đối tác đi ăn, trong khi lúc nào cũng rủa thầm nó.
- Ăn bằng mọi giá khiến giá đồ ăn ngày càng tăng làm người bán tha hồ chặt chém nhưng dịch vụ thì tệ không thể tả, người người nhà nhà dồn hết tiền làm trong cả đời chỉ để ăn.
Hãy sống không cần ăn, vì bạn có thể nói lời tốt đẹp, làm việc thiện, chúc tụng may mắn, thư thả trong cuộc sống, hãy hít không khí, đốt xăng đi long vòng, còn khi nào thấy đói bụng thì liên hệ người viết cái đống bài trên để nói chuyện.:))
Ăn CŨNG ở trong  lòng !
Kent!
========
Cuối năm, trong lúc mọi người ở VN bận rộn với việc dọn dẹp tết. Mình ở nơi đất khách quê người, nhớ về quê nhà, nhớ cái tết quê hương, nhớ cái cảm giác kiệt sức khi mọi việc dọn dẹp kết thúc là lúc ba bắt đầu cúng giao thừa. Mệt mỏi, mệt không thể ta vì phải bưng chậu hoa, chuẩn bị bàn thờ, chạy đi mua những thứ còn thiếu cho tết. Mệt vì ba cũng mệt, mẹ cũng mệt, nên dễ cáu gắt với mình. Nhưng mà VUI, vì mọi người được làm việc bên nhau, để cùng mệt với nhau, rồi cáu gắt với nhau 1 chút vì muốn cả nhà có 1 năm mới với một khởi đầu hoàn hảo. Nhớ lúc 2 anh em cùng mẹ cắt từng lá trầu, sắp xếp  kỹ càng cho khỏi dập, để sáng hôm sau 2 anh em đi bán lộc. Nhớ lúc mấy đứa bạn hay chơi đi học xa, giờ có thể ngồi cạnh bên nhau trong không khí tết. Nhớ lúc ba vui vì được thưởng tết kha khá, rồi ngay tối hôm ba nhận thưởng, cùng mẹ đi mua cây, hoa, đồ trang trí cho tết.
Ý nghĩa của tết thì ai cũng hiểu (theo cách họ muốn), nhưng với mình, tết không phải là thời gian để mà tính toán, không phải lúc nghĩ đến chuyện tiền bạc. Tết là lúc mọi người nói điều tốt với nhau, dù đó có là kẻ thù làm mình tán gia bại sản. Tết là lúc mong người quen đến chơi, để mời họ ly rượu, miếng chả dù biết họ đã ngán tới tận cổ mấy món đó nhưng vẫn cố ăn và uống để gia chủ vui lòng. 
Nãy đọc cái đống của Chú Khanh tự nhiên thấy tức cười, Chú ấy có cái suy nghĩ F***king "Out of the Box" luôn. Mình thì chưa có vinh dự để nghe Chú nói, nhưng cũng có nghe tiếng Chú ấy qua chương trình kỹ năng gì gì đấy của chú. Không biết là khí viết mấy dòng trên chú có ý đá đểu gì ai, hoặc cái gì cho vui không. Chứ nếu là mình, trong trường hợp cái mớ ở trên là phát ngôn chính thức của chú ấy thì...mình đang muốn tìm hiểu cái kỹ năng mà chương trình của chú ấy đem lại cho các bạn sinh viên là gì và nó đáng giá bao nhiêu cent.
Anyway, chúc mọi người một cuối năm mệt nhoài, nhưng ko tiếc nuối vì mình chưa làm xong những gì mình đã định. Năm mới An khang và Hạnh Phúc nhé cả những người mình ghét (nói thật bằng cả tấm lòng đấy, không có  giả tạo, sáo rỗng, xuề xòa đâu) 
:X:X