Liệu có cần Tết khi có quá nhiều bất lợi:
- Nghỉ quá nhiều "trước, trong và sau Tết" dù năng suất lao động ở VN là quá thấp
- Tiêu tiền chẳng ích lợi gì vì đổ vào ăn nhậu, mua sắm, trữ thức ăn đầy nhà để thết đãi hoặc "ngốn" cho bằng hết - Quà cáp, biếu xén, lì xì "coi cho được" cũng "húp" luôn cả đống tiền
- Doanh nghiệp thì "méo mặt" vì thưởng, tất niên, đi chơi, lương nhân viên cho tháng Tết dù họ chẳng làm việc gì cả
- Tai nạn tăng cao do say xỉn "từ quê nhà lên thành thị"
- Đủ trò nhảm nhí hốt bạc cho người tổ chức và gây hại cho người tiêu tiền để "mua vui dịp Tết nhất" như phim nhảm, bài bạc, ăn chơi, mê tín, bói toán, vui chơi "hít bụi", du lịch "hửi hơi người"
- Chúc tụng thì giả tạo, sáo rỗng, xuề xòa dù cả năm "bằng mặt mà không bằng lòng"
- Đoàn tụ gia đình "bằng mọi giá" khiến tàu xe, máy bay hốt bạc, chặt chém nhưng dịch vụ thì tệ không thể tả; người người nhà nhà gom hết tiền cả năm xài cho hết trong Tết...
Hãy sống để không cần Tết, vì bạn có thể nói lời tốt đẹp, làm điều thiện, chúc tụng may mắn, thư thái trong cuộc sống, xum họp gia đình, gặp gỡ bạn bè, làm chủ thời gian và vui vẻ hạnh phúc mỗi ngày mà!
Tết ở trong lòng!
(Quách Tuấn Khanh.)
========
Liệu có cần Ăn khi có quá nhiều bất lợi:
- Tốn quá nhiều thời gian tiêu hóa đồ ăn của bữa trước và sau khi ăn, trong khi sức ăn của người VN là quá thấp.
- Tiêu tiền chẳng ích lợi gì vào ăn nhậu, ai cũng đổ xô đi mua đồ ăn tạo lí do để các nhà cung cấp thực phẩm hưởng lợi….sau đó bỏ đồ ăn trong nhà để thiết đãi hoặc ngốn cho bằng hết.
- Đi ăn đám ko hết còn đùm to đùm nhỏ biếu xén “cho có cái tình” cũng “húp” luôn cả đống tiền.
- Doanh nghiệp thì méo mặt vì phải lương nhân viên bao gồm cả tiền ăn, các khoản như liên hoan, họp mặt, nhậu nhẹt cho dù trong khi thực hiện những việc trên, nhân viên chả làm thêm được đồng nào cho công ty cả.
- Tai nạn tăng cao do người tham gia giao thong nghĩ lan man về chuyện ăn uống, hoặc vội vã chạy về nhà do đau bụng vì ăn phải cái gì đấy.
- Đủ trò nhảm nhí như bún, cơm, phở, bánh tráng kẹp, cà phê… cho người bán hốt bạc, gây hại cho người tiêu dùng để thỏa mãn nhu cầu bản thân. Cơm gia đình, cơm “bụi”, và các quán ăn cũng chỉ để “ngửi hơi người”.
- Ăn thì ăn 1 mình đi, còn bày đặt rủ đối tác đi ăn, trong khi lúc nào cũng rủa thầm nó.
- Ăn bằng mọi giá khiến giá đồ ăn ngày càng tăng làm người bán tha hồ chặt chém nhưng dịch vụ thì tệ không thể tả, người người nhà nhà dồn hết tiền làm trong cả đời chỉ để ăn.
Hãy sống không cần ăn, vì bạn có thể nói lời tốt đẹp, làm việc thiện, chúc tụng may mắn, thư thả trong cuộc sống, hãy hít không khí, đốt xăng đi long vòng, còn khi nào thấy đói bụng thì liên hệ người viết cái đống bài trên để nói chuyện.:))
Ăn CŨNG ở trong lòng !
Kent!
========
Cuối năm, trong lúc mọi người ở VN bận rộn với việc dọn dẹp tết. Mình ở nơi đất khách quê người, nhớ về quê nhà, nhớ cái tết quê hương, nhớ cái cảm giác kiệt sức khi mọi việc dọn dẹp kết thúc là lúc ba bắt đầu cúng giao thừa. Mệt mỏi, mệt không thể ta vì phải bưng chậu hoa, chuẩn bị bàn thờ, chạy đi mua những thứ còn thiếu cho tết. Mệt vì ba cũng mệt, mẹ cũng mệt, nên dễ cáu gắt với mình. Nhưng mà VUI, vì mọi người được làm việc bên nhau, để cùng mệt với nhau, rồi cáu gắt với nhau 1 chút vì muốn cả nhà có 1 năm mới với một khởi đầu hoàn hảo. Nhớ lúc 2 anh em cùng mẹ cắt từng lá trầu, sắp xếp kỹ càng cho khỏi dập, để sáng hôm sau 2 anh em đi bán lộc. Nhớ lúc mấy đứa bạn hay chơi đi học xa, giờ có thể ngồi cạnh bên nhau trong không khí tết. Nhớ lúc ba vui vì được thưởng tết kha khá, rồi ngay tối hôm ba nhận thưởng, cùng mẹ đi mua cây, hoa, đồ trang trí cho tết.
Ý nghĩa của tết thì ai cũng hiểu (theo cách họ muốn), nhưng với mình, tết không phải là thời gian để mà tính toán, không phải lúc nghĩ đến chuyện tiền bạc. Tết là lúc mọi người nói điều tốt với nhau, dù đó có là kẻ thù làm mình tán gia bại sản. Tết là lúc mong người quen đến chơi, để mời họ ly rượu, miếng chả dù biết họ đã ngán tới tận cổ mấy món đó nhưng vẫn cố ăn và uống để gia chủ vui lòng.
Nãy đọc cái đống của Chú Khanh tự nhiên thấy tức cười, Chú ấy có cái suy nghĩ F***king "Out of the Box" luôn. Mình thì chưa có vinh dự để nghe Chú nói, nhưng cũng có nghe tiếng Chú ấy qua chương trình kỹ năng gì gì đấy của chú. Không biết là khí viết mấy dòng trên chú có ý đá đểu gì ai, hoặc cái gì cho vui không. Chứ nếu là mình, trong trường hợp cái mớ ở trên là phát ngôn chính thức của chú ấy thì...mình đang muốn tìm hiểu cái kỹ năng mà chương trình của chú ấy đem lại cho các bạn sinh viên là gì và nó đáng giá bao nhiêu cent.
Anyway, chúc mọi người một cuối năm mệt nhoài, nhưng ko tiếc nuối vì mình chưa làm xong những gì mình đã định. Năm mới An khang và Hạnh Phúc nhé cả những người mình ghét (nói thật bằng cả tấm lòng đấy, không có giả tạo, sáo rỗng, xuề xòa đâu)
:X:X
No comments:
Post a Comment