Thursday, March 29, 2012

Qua - Lại chuyện Đàn Bà Đàn Ông



Trước hết mong mọi người lướt qua cái lí do mà mình phải viết cái note này:D.... 

Đọc xong bài viết dài dằng dặc của bạn Hoàng Yến trong link kia chắc chắn mỗi người sẽ có một suy nghĩ riêng về vấn đề này. Khối bạn (Nam) sẽ nghĩ:"Con này thần kinh nó rung rinh, vơ đũa, anh đây chả có cái tính nào trong mấy cái tính xấu ấy đâu". Khối bạn (Nữ) sẽ nghĩ:"Chuẩn cmnr! Còn gì phải nói nữa. Ko những thế chúng nó còn sĩ diện hão, dãy đành đạch lên phân bua kia kìa. Trúng tim đen rồi còn gì". =)).... Sau đây là suy nghĩ cá nhân của Kent về vấn đề khá nhạy cảm này.

Trước hết thì bạn ấy viết đúng về mấy cái tính xấu í... Báo nó đăng ầm ầm kìa, chả dám chối là đàn ông VN không có mấy vụ đấy. Nhưng rồi sao???:)).... Đời mà nó set up đàn ông chỗ này toàn thiên thần, còn chỗ kia toàn cặn bã thì quá dễ cho mọi người rồi. Tiếc là Bố Đời rất rảnh, mỗi nơi nó phải có chút này, chút kia mới thú. Chuyện này cũng thế nhỉ! Ở VN mà có toàn đàn ông cặn bã như bạn nói, thì thề với bạn, Phụ nữ VN 100% thiền thần. Nhưng mà mình biết rất nhiều Nam Nhi Nước Nam của mình khá ổn (trong 1 vài mặt gì đấy) cho nên suy ra Thục Nữ Việt cũng chả phải thiên thần 100%.

À há! Vậy thì việc quái gì mà bạn xoắn thế. So sánh Mỹ với VN? Để làm gì? Để chứng tỏ rằng Mỹ là thiên đường hay chứng minh rằng nước bạn là rác và qua đó nói cho bạn bè nước ngoài biết về cái nguồn gốc rác rưởi của bạn sao??? ==

Đàn ông Mỹ ga lăng còn đàn ông Việt thì không? ĐIÊN. Bao nhiêu % các bạn nữ Việt mình biết nói cảm ơn, hay biết tỏ ra biết ơn những cử chỉ ga lăng của 1 bạn trai nào đó? Hay là lại liệt nó vào 3 dạng sau đây:
  1. Thằng này không bình thường
  2. Thằng này muốn tán mình
  3. Thằng này muốn làm gì đó với mình
Đàn ông Việt Nam không hề biết phụ vợ làm việc nhà còn đàn ông Mỹ thì đi làm về là săn tay áo vào giúp vợ ngay! Wait!....Chuyện quái gì thế....có á ==.... Thế ra papa mình, và khối papa của những đứa bạn mình toàn là người Mỹ cả:)) =))....thế mà trước giờ mình không biết......

Thần kinh của bạn nặng lắm rồi:)).... Có thể là do gia cảnh của bạn nó thế, có thể là bạn sống ở vùng Núi nào đấy nên đàn ông nào bạn gặp cũng thế cả (Chứ quê mình là không có đâu đấy, chú nào cũng nấu ăn dọn nhà cả đấy). Nhiều khi các cha các chú cũng gia trưởng, cũng bỏ ngoài tai cũng gì các bà các cô nói nhưng đó là do ngày xưa họ được ông bà bạn dạy như thế... Lịch sử hơn 1000 năm phong kiến đâu có xóa bỏ một sớm một chiều được. 

Đàn ông Việt là chúa trăng hoa nhé, về còn dối vợ, vợ không nghe thì đánh đập....còn đàn ông Mỹ thì KHÔNG BAO VỜ đâu. Nếu thế thật thì nhiều văn phòng thám tử ở Mỹ nó đóng cửa gấp:)).... Chả dám chối là đàn ông có tính trăng hoa. Nhưng tình nó cũng tới từ 2 phía mà, đàn ông thèm mà đàn bà không ủng hộ thì đàn ông có mà trăng hoa với...dế:)).... Còn bạo hành gia đình...chuyện này báo nó tốn không biết bao nhiêu giấy mực, không biết bao nhiêu Gigabyte ổ cứng chứa toàn chữ để nói về chuyện này rồi. Chuyện trong nước chồng đánh vợ rất có rất nhiều, nhưng các vụ vợ đánh chồng, chém chồng thóa mạ cả nhà chồng cũng đâu có ít. Còn ở Mỹ, tiếng anh còn đui chột nên chả biết báo nó có viết nhiều hay không. Chỉ biết chuyện này chắc chắn ko ít, và mức độ không thể thua kém. Hơn nữa:))....thử nặng tay với 1 em Mỹ đi....trước khi nhà cầm quyền can thiệp, em ấy ít nhiều cũng xin bạn được tí tiết:))....
Có 1 thằng bạn kể mình câu chuyện thế này:

"Nhà nó mở quán nhậu nhỏ nên hay có các anh hay các chú tụ tập uống bia nói chuyện. Một hôm, cánh đàn ông cũng nhậu như mọi ngày thì thấy 1 cặp chở nhau đi qua. Tự dưng thấy xe dừng cái xịch, 2 anh chị quay ra chửi nhau. Anh chàng tức quá bợp chị 1 cái. Chị bé té xuống. Thấy thế, cánh đàn ông trong quán tay xách nách mang 1 cơ số chai, lọ, ghế vớ được trên bàn nhậu bay ra ngoài đường đập anh chàng kia 1 trận. Chưa xong còn nghiền luôn cái xe của ảnh nữa.=))"

Thế mới thấy đàn ông VN vẫn lo cho phái đẹp đấy chứ, chỉ là cách họ thể hiện hơi....cần 1 vài điều kiện khách quan về tình huống hay gì gì đấy...:))....

Cuối cùng, bạn Hoàng Yến chốt sổ bằng 1 câu (xin phép trích lại cho những ai lười đọc cái link kia): 
"Bản thân tôi sẽ không bao giờ chấp nhận lấy một người chồng Việt Nam trong nước làm chồng dù cho sống một mình suốt đời. Tôi sẽ kiếm một anh nào đó bên này, đàn ông Mỹ thì càng tốt để hưởng thụ cuộc sống thanh bình hơn là cưới một anh nào đó trong nước rồi đối mặt với nhiều rủi ro."
Mình chắc chắn khá nhiều người chả thèm quan tâm đến bài viết của bạn ấy nếu bạn ấy không có màn chốt hạ đầy máu lửa như thế này:))... Nói thật là mình cũng tức sặc sụa khi đọc đến đoạn này.....Nhưng mà nói thật, là...TỨC CƯỜI các bạn ạ:))..... Bạn ấy tự hào khoe đi Mỹ được 2 năm, tưởng đâu "tầm hiểu biết hạn hẹp"  của bạn nó rộng ra được chút nào....ai ngờ:))....nó hẹp hơn tí nữa. Đọc cả bài tưởng bạn ấy đấu tranh cho một nửa đất nước đang bị đè nén dưới ách áp bức và bóc lột của một nửa kia ai ngờ:))...bạn ấy tuyên bố 1 câu đại để là "Chào các bạn, mình thoát rồi, các bạn chịu khó ở lại chịu khổ nhé. Mình đến với thiên đường Mỹ Quốc đây....:))". Nói thật với bạn, đọc xong câu này mình không thể bỏ ra khỏi đầu cái suy nghĩ bạn đang sỉ nhục quê hương để mong nhận được chút bố thí từ nước ngoài. Và mình chắc chắn với bạn 2 điều:
  1. Với cái tâm lý hương thụ như bạn thì chỉ mãi mãi là người thừa của bất cứ xã hội nào, và dĩ nhiên, chả xã hội nào tiếp nhận người thừa cả.
  2. Những đấng Nam Nhi Việt Nam, những người ga lăng, sẵn sàng làm việc nhà giúp vợ, ko nhậu nhẹt, cờ bạc, thủy chung (ít nhất cũng cỡ mình trở lên) sẽ chẳng bao giờ chọn bạn làm người để sống trọn đời. :))

Tản mạn cuối năm!



Liệu có cần Tết khi có quá nhiều bất lợi:
- Nghỉ quá nhiều "trước, trong và sau Tết" dù năng suất lao động ở VN là quá thấp
- Tiêu tiền chẳng ích lợi gì vì đổ vào ăn nhậu, mua sắm, trữ thức ăn đầy nhà để thết đãi hoặc "ngốn" cho bằng hết - Quà cáp, biếu xén, lì xì "coi cho được" cũng "húp" luôn cả đống tiền
- Doanh nghiệp thì "méo mặt" vì thưởng, tất niên, đi chơi, lương nhân viên cho tháng Tết dù họ chẳng làm việc gì cả
- Tai nạn tăng cao do say xỉn "từ quê nhà lên thành thị"
- Đủ trò nhảm nhí hốt bạc cho người tổ chức và gây hại cho người tiêu tiền để "mua vui dịp Tết nhất" như phim nhảm, bài bạc, ăn chơi, mê tín, bói toán, vui chơi "hít bụi", du lịch "hửi hơi người"
- Chúc tụng thì giả tạo, sáo rỗng, xuề xòa dù cả năm "bằng mặt mà không bằng lòng"
- Đoàn tụ gia đình "bằng mọi giá" khiến tàu xe, máy bay hốt bạc, chặt chém nhưng dịch vụ thì tệ không thể tả; người người nhà nhà gom hết tiền cả năm xài cho hết trong Tết...
Hãy sống để không cần Tết, vì bạn có thể nói lời tốt đẹp, làm điều thiện, chúc tụng may mắn, thư thái trong cuộc sống, xum họp gia đình, gặp gỡ bạn bè, làm chủ thời gian và vui vẻ hạnh phúc mỗi ngày mà!
Tết ở trong lòng!
(Quách Tuấn Khanh.)
========
Liệu có cần Ăn khi có quá nhiều bất lợi:
- Tốn quá nhiều thời gian tiêu hóa đồ ăn của bữa trước và sau khi ăn, trong khi sức ăn của người VN là quá thấp.
- Tiêu tiền chẳng ích lợi gì vào ăn nhậu, ai cũng đổ xô đi mua đồ ăn tạo lí do để các nhà cung cấp thực phẩm hưởng lợi….sau đó bỏ đồ ăn trong nhà để thiết đãi hoặc ngốn cho bằng hết.
- Đi ăn đám ko hết còn đùm to đùm nhỏ biếu xén “cho có cái tình” cũng “húp” luôn cả đống tiền.
- Doanh nghiệp thì méo mặt vì phải lương nhân viên bao gồm cả tiền ăn, các khoản như liên hoan, họp mặt, nhậu nhẹt cho dù trong khi thực hiện những việc trên, nhân viên chả làm thêm được đồng nào cho công ty cả.
- Tai nạn tăng cao do người tham gia giao thong nghĩ lan man về chuyện ăn uống, hoặc vội vã chạy về nhà do đau bụng vì ăn phải cái gì đấy.
- Đủ trò nhảm nhí như bún, cơm, phở, bánh tráng kẹp, cà phê… cho người bán hốt bạc, gây hại cho người tiêu dùng để thỏa mãn nhu cầu bản thân. Cơm gia đình, cơm “bụi”, và các quán ăn cũng chỉ để “ngửi hơi người”.
- Ăn thì ăn 1 mình đi, còn bày đặt rủ đối tác đi ăn, trong khi lúc nào cũng rủa thầm nó.
- Ăn bằng mọi giá khiến giá đồ ăn ngày càng tăng làm người bán tha hồ chặt chém nhưng dịch vụ thì tệ không thể tả, người người nhà nhà dồn hết tiền làm trong cả đời chỉ để ăn.
Hãy sống không cần ăn, vì bạn có thể nói lời tốt đẹp, làm việc thiện, chúc tụng may mắn, thư thả trong cuộc sống, hãy hít không khí, đốt xăng đi long vòng, còn khi nào thấy đói bụng thì liên hệ người viết cái đống bài trên để nói chuyện.:))
Ăn CŨNG ở trong  lòng !
Kent!
========
Cuối năm, trong lúc mọi người ở VN bận rộn với việc dọn dẹp tết. Mình ở nơi đất khách quê người, nhớ về quê nhà, nhớ cái tết quê hương, nhớ cái cảm giác kiệt sức khi mọi việc dọn dẹp kết thúc là lúc ba bắt đầu cúng giao thừa. Mệt mỏi, mệt không thể ta vì phải bưng chậu hoa, chuẩn bị bàn thờ, chạy đi mua những thứ còn thiếu cho tết. Mệt vì ba cũng mệt, mẹ cũng mệt, nên dễ cáu gắt với mình. Nhưng mà VUI, vì mọi người được làm việc bên nhau, để cùng mệt với nhau, rồi cáu gắt với nhau 1 chút vì muốn cả nhà có 1 năm mới với một khởi đầu hoàn hảo. Nhớ lúc 2 anh em cùng mẹ cắt từng lá trầu, sắp xếp  kỹ càng cho khỏi dập, để sáng hôm sau 2 anh em đi bán lộc. Nhớ lúc mấy đứa bạn hay chơi đi học xa, giờ có thể ngồi cạnh bên nhau trong không khí tết. Nhớ lúc ba vui vì được thưởng tết kha khá, rồi ngay tối hôm ba nhận thưởng, cùng mẹ đi mua cây, hoa, đồ trang trí cho tết.
Ý nghĩa của tết thì ai cũng hiểu (theo cách họ muốn), nhưng với mình, tết không phải là thời gian để mà tính toán, không phải lúc nghĩ đến chuyện tiền bạc. Tết là lúc mọi người nói điều tốt với nhau, dù đó có là kẻ thù làm mình tán gia bại sản. Tết là lúc mong người quen đến chơi, để mời họ ly rượu, miếng chả dù biết họ đã ngán tới tận cổ mấy món đó nhưng vẫn cố ăn và uống để gia chủ vui lòng. 
Nãy đọc cái đống của Chú Khanh tự nhiên thấy tức cười, Chú ấy có cái suy nghĩ F***king "Out of the Box" luôn. Mình thì chưa có vinh dự để nghe Chú nói, nhưng cũng có nghe tiếng Chú ấy qua chương trình kỹ năng gì gì đấy của chú. Không biết là khí viết mấy dòng trên chú có ý đá đểu gì ai, hoặc cái gì cho vui không. Chứ nếu là mình, trong trường hợp cái mớ ở trên là phát ngôn chính thức của chú ấy thì...mình đang muốn tìm hiểu cái kỹ năng mà chương trình của chú ấy đem lại cho các bạn sinh viên là gì và nó đáng giá bao nhiêu cent.
Anyway, chúc mọi người một cuối năm mệt nhoài, nhưng ko tiếc nuối vì mình chưa làm xong những gì mình đã định. Năm mới An khang và Hạnh Phúc nhé cả những người mình ghét (nói thật bằng cả tấm lòng đấy, không có  giả tạo, sáo rỗng, xuề xòa đâu) 
:X:X